Xót xa cảnh 2 đứa trẻ đứng ngó nghiêng qua khe cửa nhìn vào lớp học. Trong cuộc sống, không phải ai cũng may mắn được sinh ra có điều kiện gia đình khá giả, được bố mẹ cho ăn học đàng hoàng. Có những đứa trẻ từ nhỏ đã phải bôn ba kiếm tiền để phụ giúp cha
Giải Bài 11: Nói và nghe: Nghe - kể: Cậu bé đứng ngoài lớp học SGK Tiếng Việt 2 tập 1 Cánh diều với đầy đủ lời giải tất cả các câu hỏi và bài tập phần đọc, viết, luyện từ và câu, kể chuyện,. Bạn đang xem: Kể chuyện cậu bé đứng ngoài lớp học. Phần I. Bài
Đây là video hướng dẫn học miễn phí. Nếu các em thích video này thì hãy bấm "thích" và bấm "ĐĂNG KÝ" để xem những bài tiếp theo nhé! Chúc các em học tốt
ReadChapter 7: Tham quan giữa 2 trường, stories [Five Night At Freddy's: Security Breach] Cuộc sống mới. Liệu có hạnh phúc? of BaoAnNguyenle daily updated chapters
Cụ thể, một giáo viên có tên là Sylvester Ronny Pulene đã đăng tải trên trang cá nhân của mình những bức ảnh ấm áp mà cô được chứng kiến. Theo đó, nhìn vào bức ảnh có thể thấy, một cậu bé đang hì hục chỉnh trang lại thắt lưng cho cậu bạn đứng bên cạnh. Dường
Kể chuyện Lớp 2 Cậu Bé Đứng Ngoài Lớp Học Trang 92-93 Sách cánh diều Tập 1 Video hướng dẫn học sinh chuẩn bị bài mới, phụ huynh hướng dẫn con học ở nhà. Nội dung trong mỗi video giáo viên luôn nhấn mạnh kiến thức cần lưu ý để học sinh làm bài đạt kết quả cao nhất.
Cậu từ từ nhìn chỏm tóc của Giang Hoài và cả… gáy của Giang Hoài. Dáng người Vệ Hòa Bình không cao, ngồi trên mấy hàng. Lâm Phi vừa bước ra khỏi lớp, Vệ Hòa Bình đã đứng dậy muốn xuống hàng sau tìm Giang Hoài, nhưng cậu ta vừa quay đầu lại đã thấy Giang Hoài ngồi
LhsiiGx. Vũ Duệ người làng Trình Xuyên, huyện Sơn Vi, Sơn Tây nay là huyện Thanh Sơn, tỉnh Vĩnh Phúc. Ông vốn con nhà nghèo, bố mẹ không có tiền cho ăn học. Hằng ngày, cậu bé Duệ phải trông em cho bố mẹ đi làm đồng. Không được đến trường nhưng rất ham học, lại sáng dạ, ngày ngày, cậu bé cõng em đứng ngoài lớp học của thầy đồ trong làng để nghe lỏm lời thầy giảng. Như đã thành lệ, mỗi buổi sáng khi ngồi vào bục giảng, thầy đồ nhẩm đếm chừng 20 học trò trong lớp, không quên đưa mắt ra hè điểm danh cả cậu bé cõng em đứng ngoài hiên. Quá nửa đám học trò trong lớp không muốn cho đứa trẻ cõng em đến nghe lỏm bài nhưng chúng không dám nói gì vì hiểu ý thầy muốn để cho cậu bé được nghe giảng. Nhưng từ khi ông đồ ngồi dạy ở lớp học này cũng đã quá nửa năm, thế mà cậu bé kia vẫn chuyên cần tới lóp, không vắng mặt buổi nào. Một hôm, thầy đồ nghĩ ra một cách để thử cậu học trò học lỏm. Thầy sẽ nêu một câu hỏi hóc búa rồi bất chợt kiểm tra cậu. Nếu cậu không trả lời được thì sẽ thẹn mà tự rút lui. Còn nếu quả là cậu thông minh, giỏi giang thì thầy sẽ tìm cách cưu mang. Trước khi kiểm tra cậu học trò học lỏm, thầy đồ lần lượt gọi từng học trò trong lóp. Đã hỏi gần hết lớp mà chẳng trò nào trả lời được, bấy giờ, thầy đồ mới hướng mục kỉnh ra ngoài hiên, nơi có cậu bé đang cõng em. Cậu bé chăm chắm nhìn về phía thầy, ý chừng muốn trả lời câu hỏi cho các bạn. Thầy đồ thấy vậy, ôn tồn hỏi – Cậu bé kia! Liệu con có trả lời được câu hỏi của ta không? – Dạ, thưa thầy được ạ! – Cậu bé háo hức đáp. Thầy đồ gật đầu, bảo – Vậy con hãy nói đi. Cậu bé trả lời rất trôi chảy và mạch lạc. Thầy đồ gật đầu tán thưởng, còn đám trò nhỏ trong lớp thì trố mắt ngạc nhiên, thán phục. Bấy giờ thầy đồ mới biết tên cậu bé là Nghĩa Chi. Thầy vui vẻ bảo – Cái tên Nghĩa Chi tuy đã hay nhưng chưa xứng với tài năng của con. Nay thầy đổi tên cho con là Duệ, liệu có vừa ý con không? Nghĩa Chi vái tạ thầy rồi ra về. Ngay sau buổi học hôm ấy, thầy đồ đến tận nhà khuyên cha mẹ Vũ Duệ cho cậu đi học. Đến lớp học chính thức chỉ vài tháng, Duệ đã đứng đầu lóp, được thầy yêu, bạn mến. Không chỉ học giỏi, Vũ Duệ đối đáp, biện bạch cũng rất tài. Một hôm, có một chủ nợ đến đòi tiền cha mẹ Duệ. Gặp Duệ, chủ nợ hỏi – Cha mẹ cháu đi đâu? Duệ trả lời – Dạ, cha cháu đi giết người. Mẹ cháu đi sinh người. Khách lạ sửng sốt – Cháu nói gì mà lạ vậy? Duệ cười, nói – Cháu sẽ giải thích cho bác rõ nhưng bác phải hứa sẽ thưởng cái gì cho cháu. Chủ nợ hứa cho qua chuyện – Cứ nói cho rõ, ta sẽ xoá nợ cho cha mẹ cháu. Cậu bé bèn nói – Cha cháu đi giết người tức là đi nhổ mạ. Mẹ cháu đi sinh người nghĩa là đi cấy mạ. Hôm sau chủ nợ lại đến đòi tiền, cậu bé nhắc lại lời hứa, chủ nợ đành phải xoá nợ cho cha mẹ Duệ. Nhờ học giỏi và làm thơ hay, lớn lên Vũ Duệ đi thi đỗ Trạng nguyên, làm quan thời nhà Lê, nổi tiếng vì tài năng và lòng trung nghĩa.
cậu bé đứng ngoài lớp học