Em có tin vào định mệnh? Cái định mệnh gắn kết những con người lạ hoắc trở thành thân quen ngỡ như đã gặp cả tháng năm. Một số người từng bảo tôi: "Hai đứa ít cãi vã thảo nào yêu lâu." Tấm lòng của bạn Tiểu Đại Dương xin ghi nhận ^^ MỜI MÌNH 1 LY
Đối với chúng tôi, mọi việc, mọi vấn đề đều cố gắng thực hiện lâu dài. Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi khắc trôi qua Brand idea luôn nỗ lực phát triển cho khách hàng, cho thành viên của chúng tôi, một cách hiệu quả, mang tính chắc chắn và bền vững.
Sức mạnh của một dự án hay một công ty nằm ở việc mọi người phối hợp với nhau để hoàn thành mục tiêu, sứ mệnh đã đề ra. Để có thể đẩy thuyền đi đến đích, các team, các thành viên cần được truy cập vào những thông tin hữu ích với họ trong quá trình phát
October 1, 2021 by chungcu. Bạn đang xem: MỚI Tiểu Mục 4943 Là Gì Tại Chung Cu Bohemiaresidence. Kính thưa đọc giả. Bữa nay, Chungcubohemiaresidence mạn phép đưa ra cái nhìn chủ quan về Tiểu Mục 4943 Là Gì qua bài viết Tiểu Mục 4943 Là Gì. Phần nhiều nguồn đều được cập nhật thông
Review sách mục tiêu 0 [2020#20] Review sách Nghệ thuật giao tiếp để thành công - Leil Lowndes Leil Lowndes. Posted on Tháng Năm 11, 2020 by dungdc40. Tôi đã đọc quyển sách này từ khá lâu nhưng do không áp dụng nên nay đọc lại, cuối cùng rút ra kết luận đây vẫn là một quyển sách
Asian Technology Excellence Awards là một trong những giải thưởng danh giá nhất khu vực châu Á, do tạp chí The Asian Business Review tổ chức bình chọn dựa trên các đánh giá uy tín từ các chuyên gia đầu ngành, nhằm công nhận và vinh danh các doanh nghiệp tiêu biểu đang dẫn đầu cuộc
ANSV dựa trên ứng dụng KHCN - CNTT - VT cùng sự liên tục đổi mới sáng tạo và sức mạnh kết nối của các thành tựu công nghệ quốc tế cùng với những chuyên gia, kỹ sư người Việt Nam, chúng tôi luôn nỗ lực phát triển, nâng cao giá trị cho cộng đồng, hướng tới mục tiêu đặt một dấu ấn vững chắc trên
Gb6A8e. Tên tác phẩm Mục tiêu của tôi, định mệnh của tôi Tác giả Tang Giới Số chương Chưa rõ Thể loại chính trị, nam ngựa đực, nữ bánh bèo, không sạch Poster Jessica Văn án “Thế sự vô thường, trắng đen đảo lộn, cạn ly này cùng người là sẽ hết thuốc chữa. Anh là “vị vua” bao người vừa căm ghét vừa khiếp sợ, du ngoạn trong thế giới của trò chơi quyền lực, không cầm dao nhưng bàn tay nhuốm đầy nợ máu. Anh ép cạn từng chút sức lực trên người cô, nhưng cô vẫn lấy thân mình làm hậu thuẫn, bảo vệ anh bước lên đỉnh cao quyền lực. Sau khi mặt trời khuất núi, dù là nến cũng không thể thay thế…” *Thể loại chính trị nên nhiều chi tiết sẽ được phóng đại. Mọi người đọc cho vui, không cần quá xét nét tính logic. Welcome 🙂 MỤC LỤC Mở đầu Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Phiên ngoại 1 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40
Cô lái xe về đến nhà, ngủ tới chập tối mới tỉnh dậy. Khi tỉnh giấc, trước khi suy từ ngày mai mình phải bắt đầu gửi CV vào những đâu, Lăng Họa bỏ một phần thức ăn chín vào lò vi sóng làm nóng lại trước để dành cho bữa tối rồi bật ti vi lên. Quả không sai, vừa chuyển ti vi tới kênh 1 đã lập tức nhìn thấy khuôn mặt Tim bất ngờ xuất hiện ở góc trái màn hình. Một gương mặt trẻ và điển trai khác nằm kế bên cạnh Tim và giữa hai bức ảnh là một ký hiệu VS cực lớn. Dòng phụ đề bên dưới hình ảnh người dẫn chương trình cũng vô cùng có ý nghĩa Người cũ đi, người mới đến, hướng phát triển trong tương lai của Kerber Palace. Cô chậm rãi gặm đùi gà, vừa lắng nghe những lời văn liến thoáng, xen lẫn sự kích động của người dẫn chương trình vừa nghiêm túc quan sát khuôn mặt lạnh nhạt vô cảm ở bên cạnh Tim. Ban nãy bước vào thang máy quá vội vàng, cô chưa nhìn rõ biểu cảm trên mặt người đàn ông đó là gì. Nhưng! Cô bỗng nhiên đặt bát xuống. Theo như những gì GAGA nói, nếu người này có thể chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi sau khi bay từ thành phố A hạ cánh xuống sân bay đã thẳng thừng kéo Khang đại nhân đến diệt trừ Tim thì tuyệt đối không phải hạng tầm thường, có thể xem nhẹ. Trước khi nghỉ việc cô đã làm hành động đó với anh ta, lỡ như anh ta là kẻ nhỏ mọn tới mức chấp nhặt với cả một nhân viên như cô, ra lệnh cho tất cả các tổ chức trong ngành không được nhận CV của cô thì phải làm sao? Ban nãy trút giận đã đời ra tới tận vũ trụ, tới giây phút này bỗng nhiên cảm thấy mình toi thật rồi. Lăng Họa đặt bát ăn xuống mặt bàn, đau thương ngồi day trán. Sau đó, cô quay lại cầm di động lên, bấm gọi một số điện thoại. "A lô?" Đầu kia vọng tới một giọng nữ giới lạnh nhạt. "Chúc Tịnh à..." "Ừ?" "Cô Chức Nữ xinh nhất trên đời của mình, Mạnh Ngưu Lang nhà cậu đã từ đầu kia thế giới trở về chưa? Sao giọng cậu nghe vẫn như quan hệ vợ chồng bị lạnh nhạt vậy?" "Vừa về, bây giờ đang quấn lấy con trai ở trong bếp kìa." Giọng Chúc Tịnh nghe vô cùng bực bội "Thà không về còn hơn". Lăng Họa phá lên cười, đập lưng ghế "Mình chỉ hỏi cậu đúng một câu thôi, hỏi xong là ngắt máy luôn, để yên cho cậu dành thời gian xử lý anh ấy". "Nói." "Nếu như sau này mình thất nghiệp cả đời, cậu có chịu nuôi mình không?" "Nuôi." "Xong rồi, bye bye." Nói xong, cô ngắt cuộc gọi, tiếp tục gọi cho một số máy khác. Vừa bắt máy, tiếng nhạc ồn ã ở đầu kia đã khiến màng nhĩ của cô rung lên bần bật. Chắc là người bạn này lại qua đêm ở club nào đến quên cả thế giới rồi. Cô lườm nguýt gọi một tiếng "Đốc Mẫn!". "Hả? Cái gì? Anh không nghe rõ em nói gì cả?" "Đốc Mẫn!" "Ấy, anh đây." Bấy giờ Đốc Mẫn mới rút ra khỏi đám đông "Em đợi anh một phút, anh vào nhà vệ sinh nói chuyện với em, chỗ này ồn quá". Khi mắt Lăng Họa sắp trợn ngược lên tận trần nhà, đầu kia mới bớt ồn đi một chút "Ổn rồi, ổn rồi, em làm sao?". "Em thất nghiệp rồi." "Phụt... Hả?!" "Lát nữa anh xem thời sự là hiểu liền." Cô lười giải thích nhiều với anh ấy. Đốc Mẫn khựng lại vài giây rồi suy nghĩ "Bây giờ anh qua đón em, đưa em đi ăn khuya nhé? Tiểu Họa, đừng có ủ dột, đây không phải chuyện gì nghiêm trọng đâu, không có gì phải buồn cả". "Được rồi, em không muốn đi ra ngoài đâu." Cô nói "Em đâu có buồn, chỉ là muốn xác nhận lại, cùng lắm thì em vẫn được tới nhà cọ toilet giùm anh đúng không?". Đốc Mẫn im lặng vài giây "Nhà anh không thiếu người giúp việc, hay là em giúp anh hai, tư, sáu tới làm ấm giường đi?". "..." Lăng Họa thẳng thừng ngắt máy. Gọi xong hai cuộc điện thoại, cô quăng di động qua một bên, tiếp tục thảnh thơi ăn đùi gà. Nhưng có ai ngờ, vừa rảnh rang được một lúc, chuông điện thoại lại réo inh ỏi. Trên màn hình hiển thị một dãy số lạ hoắc mà cô chưa bao giờ nhìn thấy. Bình thường nhìn thấy những số lạ kiểu như vậy, cô đều không nhận máy, nhưng không hiểu hôm nay làm sao cô đã tiện tay ấn nghe. "A lô?" "Rene Ling phải không?" Đầu kia là giọng một người đàn ông xa lạ. "Tôi đây." Cô giảm volume của ti vi xuống "Xin hỏi anh là ai?". "Đúng 8 giờ sáng mai đến lắp đặt cuộc gọi đa quốc gia cho tôi, cuộc họp sẽ bắt đầu đúng 8 giờ 10 phút." Lăng Họa nghe mà tròn mắt há miệng "... Hả?". "Sai người tới dọn toàn bộ đồ đạc của Tim đi, đến chiều ngày mai tôi không muốn còn phải nhìn thấy bất kỳ thứ đồ nào không thuộc về mình ở trong phòng làm việc." "Trưa mai sắp xếp cho tôi và Bill F một buổi ăn cơm, địa chỉ nhà hàng lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn cho cô, đặt bàn trước giúp tôi." "Chiều mai tôi phải ra ngoài có việc, liên lạc tài xế giúp tôi." ... "Khoan đã, anh đợi chút." Lăng Họa cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung tới nơi. Cô run run tay, đặt chiếc bát xuống, áp sát di động vào tai "... Rốt cuộc anh là ai?". Đối phương trầm ngâm mấy giây. "Cô không nên quên, tổng cộng cô đã giơ ngón giữa với tôi hai lần rồi." Nói xong câu này, đối phương thẳng thừng cúp máy. Lăng Họa từ từ trượt xuống khỏi sofa, nhìn mãi di động của mình, vẻ mặt thẫn thờ. ... Đợi chút, để cô sắp xếp lại tư duy. Tức là, người vừa nãy gọi, là... Chase? Nếu cô nhớ không nhầm tên của anh ta. Cũng chính là kẻ hôm nay vừa đuổi sếp cũ của cô đi, tiện thể cho cô thất nghiệp và cũng là người vừa xuất hiện trên màn hình ti vi. Chuyện này rốt cuộc là sao? Tức là hiện tại cô lại có việc làm rồi, chỉ có điều thay bằng một ông chủ khác? "Ding", "Ding". Thông báo di động liên tục vang lên. Từng dùng imessage không ngừng bật ra trên màn hình. [Nhà hàng H, trên đường Cao Bưu, 12 giờ, đừng gọi bất kỳ món nào có hành, tên người đặt Chase Qu.][Nick Wechat của tôi chính là số di động này.][Chi tiết về buổi họp sáng mai đã được gửi vào email của cô.]Cô nhìn màn hình, đưa tay đánh mạnh lên trán mình. Kẻ này đầu óc bị chập mạch phải không? Gọi một người từng khinh thường anh ta như vậy về làm thư ký cho mình? Rốt cuộc anh ta đang suy nghĩ gì? Chẳng phải anh ta đã có một nữ trợ lý hung hăng vênh váo, lại còn rất style luôn kè kè bên cạnh đó sao? Hơn nữa, quan trọng nhất là. Rõ ràng cô mới chỉ giơ ngón giữa về phía anh ta đúng một lần, vào sáng ngày hôm nay, vì sao ban nãy anh ta lại nói "hai lần"? Cô nghĩ sắp nát cả óc mà vẫn thực sự không thể chắp vá những sự kiện kỳ lạ này lại. Cô chau mày cầm di động lên, mở công cụ tìm kiếm, nhập cái tên Chase Qu vào. Vài giây sau, một loạt kết quả nhảy ra, cô nhẹ nhàng ấn vào kết quả đầu tiên. Chase Qu, Cù Khê Ngưng. Trước kia làm Bộ trưởng Bộ ngoại giao nước A, hiện tại giữ chức Bộ trưởng Bộ ngoại giao của Berker Palace nước D, tốt nghiệp trường đại học hàng đầu thế giới, sở hữu hai bằng thạc sỹ tiếng Pháp và Tài chính ngân hàng, thông thạo năm thứ tiếng. Thủ đoạn hơn người, phong cách tàn độc, nhẫn tâm, trong một thời kỳ từng thao túng cả quá trình soạn thảo một số quy định pháp luật quan trọng. Trước kia xuất thân là điệp viên, thành thạo súng đạn, biết lái máy bay và xe tăng. Trước khi vào Berker Palace đã có một cuộc sống riêng tư đầy rẫy scandal. ... Năm phút sau, cô bỏ di động xuống, biểu cảm như vừa ăn phải ruồi, cầm chiếc đùi gà đã gặm quá lâu kia lên ăn nốt. Ăn xong, cô lau tay, gửi một tin nhắn Wechat cho GAGA Hẹn gặp lại ngày lát sau, GAGA gọi luôn cho cô "Cậu nói gì mà mai gặp cơ? Ngày mai tụi mình ăn uống hả? Có địa điểm chưa?". "Không phải." Cô day huyệt thái dương như trong lòng đang chất chứa vô vàn thâm thù đại hận "Ngày mai mình lại quay về Berker Palace làm việc". "What??!!" "Phải đó, mình còn ngơ hơn cậu nữa." "Về làm gì chứ?" "Vị trí cũ." "... Ý cậu là, thư ký của Chase?!" "Nếu như suy luận của mình không sai thì đúng thế." "WTF! Cậu đang chọc mình phải không?" "Không hề." Cô kể lại ngắn gọn nội dung cuộc gọi cùng những tin nhắn mà Cù Khê Ngưng vừa truyền đạt cho GAGA. Ở đầu kia, GAGA trầm mặc rất lâu mới yếu ớt lên tiếng "Mình cảm thấy chuyện này thật sự quá khủng bố, quá quái dị... Cậu, nên cẩn thận một chút". "Mình hiểu." Dù thế nào, bây giờ cô chỉ có một dự cảm cực kỳ mãnh liệt, kể từ ngày mai, cuộc sống của cô sẽ vô cùng đau khổ. *** Bảy rưỡi sáng, Lăng Họa vẫn còn đang trong cơn buồn ngủ, bực tức bỏ hết đồ đạc trong hai chiếc hòm vừa thu dọn hôm qua, sau đó ném cả hai xuống dưới ghế ngồi, rảo bước đi về phía phòng họp. Cô nhập số điện thoại của nước D và số hiệu cùng mật mã cuộc họp của Cù Khê Ngưng, điện thoại hiện thị đã kết nối bình thường, các thư ký ở các quốc gia khác cũng đã lần lượt đăng nhập. Sau khi xác nhận tất cả đều đã online đầy đủ, cô xem lại đồng hồ rồi đi về phía văn phòng của Cù Khê Ngưng. Đi tới văn phòng thân thuộc nhất, tấm biển với chữ "Tim" giờ đã đổi thành Chase. Cô im lặng đứng đó một lúc rồi nhẹ nhàng gõ cửa. Mở cửa ra, một người đàn ông mặc sơ mi trắng ngồi sau máy tính, đang cầm bút viết gì đó lên giấy. Thấy cô bước vào, anh ngẩng đầu quan sát cô. Qua một ngày, bốn mắt lại một lần nữa nhìn nhau. Cô thừa nhận, nét đẹp và thần thái của anh rất hiếm gặp. Đốc Mẫn từng là người đàn ông được coi là đẹp trai nhất trong số những người cô quen biết, vừa nho nhã vừa quyến rũ... Nhưng cảm giác mà Cù Khê Ngưng tạo ra cho cô lại hoàn toàn khác. Có lẽ vì anh ta từng làm điệp viên, từ anh ta toát ra một sự sắc bén và nhuệ khí mà người thường không thể có được. Chỉ ngồi yên như thế cũng khiến người ta cảm thấy e sợ một cách vô cớ. Đôi mắt đen đó giống như chim ưng vậy, khóa chặt trên người cô, lạnh lùng quan sát cô. Nghĩ tới chuyện sau này ngày nào cũng phải đối mặt với kiểu phi nhân loại này, Lăng Họa thầm toát mồ hôi hột, đành cố gắng giả vờ bình tĩnh "Chào buổi sáng, Chase". Cù Khê Ngưng thu lại ánh mắt của mình, buông bút xuống "Latte Caramel". Cô nhận lệnh, không nói không rằng lập tức quay người chạy xuống quán café ở tầng dưới. Buổi sáng khá đông người uống café, nhưng hiện tại chỉ còn chưa đầy hai mươi phút nữa là tới giờ họp, cô bắt buộc phải mua được cho anh trong vòng mười phút. Khẩn trương, vội vàng, khó khăn lắm cô mới cầm được café lao vào phòng làm việc, Cù Khê Ngưng đã không còn ở đó. Cô đặt café lên mặt bàn anh, liếc nhìn căn phòng, nhìn thấy trên tường vẫn treo bức tranh trước kia Tim nhờ cô cất công mua từ nước P về. Tranh treo khá cao. Cô cố kiễng chân vươn tay mới chạm được tới khung tranh rồi cẩn thận gỡ nó xuống. Cô định lát nữa sẽ gọi chuyển phát nhanh đưa tới nhà Tim. Tim rất ưng ý bức tranh này, chắc vì hôm qua ra đi quá vội vàng nên ông chưa kịp chuyển. Cô không muốn để Cù Khê Ngưng quẳng nó vào thùng rác. Vừa quay đầu, cô chợt đứng sững tại chỗ. Cù Khê Ngưng đã lẳng lặng khoanh tay đứng dựa vào cửa ra vào từ lúc nào không rõ, nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa. "Latte ở trên bàn." Cô bị anh nhìn đến độ vô thức lùi sau một bước, gượng gạo mỉm cười, ôm bức tranh trong lòng "Cuộc họp đã được sắp xếp xong, anh vào thẳng phòng họp là được". Khi cô đi tới trước mặt anh, anh hơi nghiêng người, cô đành tiếp tục ôm bức tranh, cứng đờ người đi ngang qua. Vừa ra khỏi cửa, thở phào một hơi nhẹ nhõm, cô bỗng nghe thấy sau lưng vọng tới một câu nói trầm thấp, hơi khàn, ngữ khí có phần đùa giỡn "Nice panties." Quần trong đẹp đấy. ~Hết chương 2~*Lời tác giả Tên lưu manh thối tha Đại đế cuối cùng cũng phản kích lại hai ngón giữa của bé Tiểu Họa rồi! Một phần lý do tôi khá kích động khi viết quyển này là các nhân vật phụ đều rất mạnh, Đại Đế chỉ cần không cẩn thận, có thể bị đá đít bất cứ lúc nào!!!Có hai câu hỏiEm gái Tiểu Họa mặc quần trong màu gì Đỏ cam vàng lục lam chàm tím?Bạn của em gái Tiểu Họa và chồng của bạn là ai đây?Thêm nữa, nghề nghiệp Đại Đế và em Tiểu Họa mọi người đọc xong đại khái có thể hình dung ra, tôi không thể viết quá rõ ràng được...Không hề khoa trương, thề rằng trong đầu tôi hiện giờ có đến mấy cách thức H ở các loại địa điểm khác nhau, trời đất ơi...*Lời bạn Tô Nghề nghiệp của anh Đại đế nguyên gốc Người đứng đầu bộ phận quan hệ truyền thông, đối ngoại, mình để tạm chức danh đó để mọi người dễ hiểu. Vì hai câu chuyện không liên quan đến nhau nên các mốc thời gian cũng không liên quan. Các sự kiện xảy ra ở truyện trước không đúng ở truyện này, giải thích về lý do chị Chúc Tịnh đã có chồng mà chị Lăng Họa vẫn chưa yêu Cù Khê Ngưng.
Xem Phim Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother online có Sub Việt và miễn phí. Xem trọn bộ phim online miễn phí định dạng âm thanh hoặc Việt Sub, có phụ đề và không kèm clip với chất lượng Full HD - 460p - 720p - 1080p - BRRip - DvdRip Các rạp chiếu phim là quốc tế và sẽ bị tụt hậu vì virus coronavirus, nhưng điều đó không có nghĩa là họ đã chiếu rạp cuối tuần. Xem phim tại nhà và chọn từ các ưu đãi miễn phí từ các nhà cung cấp dịch vụ phát trực tuyến lớn nhất. Một trong những bộ phim được mong đợi nhất trong năm, Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother tháng 2 năm 2023 được ra rạp bởi Tận hưởng thời gian rảnh rỗi của bạn với gia đình, bạn bè và đối tác của bạn. Bạn có thể dành thời gian rảnh rỗi ở đây bằng cách truy cập trang phim chính thức của chúng tôi, trang này bạn có thể truy cập mọi lúc, mọi nơi. Trên các trang phim làm cho bạn, phim Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother để xem. Bạn cũng có thể truy cập phim bằng Việt Sub miễn phí. Đây là bài đánh giá đầy đủ về Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother 2023 Năm xưa, Cố Mộng - con gái độc nhất của phú hộ một vùng- bị vị hôn phu Tiêu Hồng Diệp hại nhà tan cửa nát. Nay cô trở về là một con người khác hiểm độc hơn, cô hóa thân thành vũ nữ, muốn ám sát Tiêu Hồng Diệp - giờ đã là một tên quân phiệt quyền lực - nhưng không may bị mất trí nhớ, ngược lại còn bị Tiêu Hồng Diệp giữ bên cạnh làm người hầu, dùng đủ mọi cách để giày vò. Dù chịu bao uất ức nhục nhã, Cố Mộng cũng không thỏa hiệp, cô mang theo nỗi căm hận của mình, quyết tâm vạch trần chân tướng, chính tay đâm chết kẻ thù, nhưng cùng lúc đó lại bị cảm giác yêu hận đan xen giằng xé, sau nhiều lần mất trí nhớ rồi lại khôi phục, cô đã yêu Tiêu Hồng Diệp như định mệnh không thể dứt bỏ…. Xem Phim Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother 2023 full HD vietsub miễn phí, đặc biệt là phần cuối. Phim Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother - Người tạo và Diễn viên Yuta Okkotsu is a nervous high school student who is suffering from a serious problem—his childhood friend Rika has turned into a curse and won't leave him alone. Since Rika is no ordinary curse, his plight is noticed by Satoru Gojo, a teacher at Jujutsu High, a school where fledgling exorcists learn how to combat curses. Gojo convinces Yuta to enroll, but can he learn enough in time to confront the curse that haunts him? Thể loại Phim Hoạt Hình, Phim Hành Động, Phim Phiêu Lưu, Phim Bí Ẩn Studio MAPPA, Shueisha, Sumzap, MBS, Toho, TOHO Animation Từ khóa exorcism, supernatural, horror, paranormal, curse, tragedy, based on manga, spirit, demon, school life, shounen, anime Diễn viên Megumi Ogata, Kana Hanazawa, Mikako Komatsu, Koki Uchiyama, Tomokazu Seki, Yuichi Nakamura Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother Xem phim online hiện nay có rất nhiều trang để chúng ta lựa chọn, với những web phim chất lượng HD và cập nhật nhanh những bộ phim mới, hấp dẫn tới người xem. Các trang xem phim online tổng hợp nhiều thể loại phim từ phim tình cảm, phim tâm lý xã hội, phim trinh thám hay phim hoạt hình… phù hợp với nhiều đối tượng và sở thích của mỗi người xem. Các bộ phim chiếu rạp cũng được các trang web cập nhật nhanh nhất tới khán giả khi tìm kiếm phim. Trang web mang tới không gian giải trí đa sắc màu với nhiều bộ phim đến từ trong và ngoài nước. Cũng giống như những website xem phim bên trên, người dùng sẽ lựa chọn những bộ phim mình muốn xem, như phim lẻ, phim bộ theo quốc gia, phim chiếu rạp. Thực tế tại Việt Nam không thiếu những website, dịch vụ xem phim bản quyền. trên trang web bạn có thể xem video chất lượng HD mà không bị cắt bất kỳ giá nào Xem phim trực tuyến mới nhất và hay nhất! Hoàn toàn miễn phí, ngay cả trên điện thoại của bạn !!! Xem đầy đủ các bộ phim có trên bằng tiếng Việt Sub trực tuyến và miễn phí mà không cần đăng ký, hoặc tải video trực tuyến trực tiếp trên điện thoại thông minh, máy tính, điện thoại di động, máy tính bảng hoặc bất kỳ thiết bị nào khác. Người Mẹ Tồi Của Tôi The Good Bad Mother 2023 bộ phim tuyệt vời để xem miễn phí và hợp pháp! Các từ khóa tìm kiếm của Google
Lăng Họa từ từ đứng lên, cuối cùng cũng không nhìn bức tranh chăm chú nữa. "Anh ấy đâu?" Cô nhẹ nhàng đặt bức tranh sang một bên, nhìn về phía Mạnh Phương Ngôn, bình tĩnh hỏi. Mạnh Phương Ngôn nhìn Chúc Tịnh trước rồi quay đầu lại nói với cô "Từ sau khi bọn anh ra khỏi phòng thẩm vấn, anh có hỏi cậu ấy định tới không. Cậu ấy nói có việc khác cần đi, chỉ nhờ anh mang cái này đến cho em". Cô gật đầu, không nhận ra bất kỳ cảm xúc vui buồn mừng giận nào trên mặt. "Chúng ta ăn cơm đi." Mạnh Phương Ngôn một tay ôm Chúc Tịnh, vội vàng làm dịu bầu không khí "Bà xã, anh sắp đói chết rồi, bây giờ anh có thể anh nguyên một cái đầu bò". Chúc Tịnh chăm chú nhìn Lăng Họa rồi nhẹ nhàng vỗ lên đầu Mạnh Phương Ngôn "Em nhìn anh ăn, không ăn hết tối nay anh ngủ phòng sách cho em". Hôm nay Chúc Tịnh tan làm sớm ở bệnh viện để về nhà, làm cả một bàn đầy thức ăn ngon, còn uống kèm với rượu vang. Mọi người ngồi quây xung quanh, vui vẻ nâng ly. "Nào, chúc nhân vật chính của chúng ta sinh nhật vui vẻ!" Chúc Tịnh ho một tiếng, nói với mọi người "Hy vọng cô ấy năm nào cũng 18 tuổi, được như ý nguyện, ôm hết mỹ năm trên đời". "Cheers!" Lăng Họa cười tít mắt uống cùng mọi người "Cảm ơn người bạn thân nhất, Tịnh gia đại nhân, Mạnh phiền phức, Tiểu Kỳ Tịch đáng yêu, còn cả A Úc và Peter Pan nữa. Cảm ơn mọi người đã ở đây cùng mình đón sinh nhật. Mình thật không ngờ sinh nhật năm nay lại được ở bên mọi người ở nước A, mình rất vui". "Cheers!" Tiểu Kỳ Tịch nhỏ tuổi nhất, người cũng bé, nhưng sức ăn thì kinh hoàng, gần như tương đương với lượng ăn của bố nó. Nó nhai cơm trong miệng mà còn ầm ĩ đòi cắt bánh gato. Đến khi thấy mọi người cũng đã ăn gần xong, Chúc Tịnh chuẩn bị xuống bếp lấy bánh. Lăng Họa đứng lên, cùng cô ấy đi vào bếp. "Là Tiramisu phải không?" Cô ghé vào bệ bếp, ngó đông ngó tây. "Vâng, dĩ nhiên là vị tiramisu cậu thích nhất rồi." Chúc Tịnh lấy bánh gato từ trong tủ lạnh ra đặt lên bệ, quay người lại nói với cô "Hôm qua mình dẫn Kỳ Tịch vào siêu thị mua nguyên liệu, hôm nay về nhà làm cho cậu. Bao nhiêu năm qua mình chưa làm cho Mạnh Phương Ngôn nửa cái bánh nào, lát nữa chắc anh ấy sẽ khóc ngất cho coi". "Tịnh gia, mình yêu cậu." Lăng Họa ôm chặt Chúc Tịnh, cọ cọ mặt vào cổ cô ấy. "Được rồi, sao giờ cậu làm nũng thế hả?" "Quà của mình đâu?" Cô cười tít mắt xòe tay ra trước mặt Chúc Tịnh. Chúc Tịnh lườm cô "Chưa thấy ai đòi người ta quà sinh nhật thẳng thắn như cậu đấy". Cô nhún vai "Cậu cứ nói thẳng đi, tặng mình lì xì dày không? Hay là mua cái túi xách?". "Mình không lì xì cậu, cũng không mua túi cho cậu, mấy thứ đó cậu đâu thiếu." Chúc Tịnh nghiêm túc nhìn cô "Quà sinh nhật của mình là vé máy bay một chiều từ nước D về nước A. Chỉ cần ngày nào sống ở đó cậu không còn vui nữa, hay bất kỳ khi nào khác, chỉ cần gọi điện thoại cho mình, mình sẽ mua vé máy bay cho cậu. Cậu có thể lựa chọn từ đó về sau không bao giờ quay trở lại nữa". "Vẫn câu hỏi cũ, cậu nuôi mình chứ." "Mình nuôi cậu." Lăng Họa nhìn Chúc Tịnh, cảm thấy sống mũi hơi cay, nhưng vẫn kiềm chế, mỉm cười lắc đầu "Trước kia cậu có bao giờ biết lãng mạn đâu. Chúc Tịnh, cậu khác rồi, sau khi làm mẹ hiền vợ đảm, cậu thật sự rất "chua"". Chúc Tịnh khoanh tay nhún vai "Vậy thì còn một câu cuối cùng chua hơn, cậu nghe cho rõ đây". "Lăng Họa, cứ làm những gì cậu muốn làm, nếu sai đó là lỗi của mình." Đây là người bạn tốt nhất của cô, cũng là người hiểu cô nhất trên đời này. Từ trước tới nay, người này quá hiểu cô muốn làm gì, bứt rứt chuyện gì, buồn bã chuyện gì, cho dù cô không nói, cô ấy cũng hiểu. Phải, có gì đáng sợ đâu, sai thì sao chứ? Thua cuộc thì sao chứ? Lăng Họa im lặng vài giây, không nói gì nữa, chỉ ôm Chúc Tịnh thật chặt "Được, vậy cậu hãy đợi điện thoại của mình. Tới lúc đó dù cậu có thấy phiền muốn đuổi mình đi, mình cũng sẽ không đi đâu". "Đến đi." Chúc Tịnh bật cười, vỗ lưng cô "Đùa à, làm sao cậu phiền bằng tay họ Mạnh kia chứ". ... Mọi người cùng nhau thổi nến, ăn bánh gato. Lăng Họa nhìn đồng hồ, đã gần 11 giờ rồi. Phó Úc và Ông Vũ hôm sau phải bay gấp về nước D nên ra về trước. Tiểu Kỳ Tịch ăn no nên buồn ngủ. Mạnh Phương Ngôn bèn chăm sóc cậu con trai tắm rửa nghỉ ngơi. Chúc Tịnh cùng cô đi bắt xe. Trước khi cô lên xe, Chúc Tịnh không nói gì cả, chỉ ôm chặt cô lần nữa. Lên xe rồi, cô suy nghĩ một lát rồi nói với bác tài "Phiền anh cho tôi tới Đại học H". "Vườn trường Đại học H chắc là đóng cửa lâu rồi thì phải." Trước khi lái xe đi, tài xế nghi hoặc hỏi "Nửa đêm nửa hôm rồi". "Không sao ạ." Cô nói "Cứ đến Đại học H". Mặc dù nghi hoặc nhưng người tài xế vẫn đi theo. Đại học H không xa nhà Chúc Tịnh, chưa đầy nửa tiếng đã đến nơi. Sau khi xuống xe, Lăng Họa nhìn ngôi trường mình đã học suốt bốn năm trời đang chìm trong bóng tối, bỗng chốc mọi kỷ niệm chợt ùa về. Tình cảm của cô với trường cũ rất sâu đậm. Ở đây, cô đã hoàn thành bốn năm học nhiều kiến thức, kết bạn với rất nhiều người, làm vô số chuyện thú vị. Nhưng cũng vì nơi đây có quá nhiều ký ức với Lộ Tân Viễn nên sau khi họ chia tay, cô không dám quay lại thăm lấy một lần. Đứng trước cửa ngắm nhìn một lúc, cô thuần thục đi cửa ngách vào trong trường. Theo kinh nghiệm nhiều năm của cô, cánh cửa này thường xuyên không khóa. Cô đẩy nhẹ một cái, quả nhiên đã bật ra. Vườn trường về đêm yên ắng tĩnh mịch. Khu ký túc xá cách khu giảng đường một khoảng nhất định. Thường thì giờ này trong trường không còn ai, cô cũng không cố giấu giếm bước chân của mình, cứ thế chầm chậm tản bộ. Đi qua hồ nhân tạo, qua sân bóng rổ, qua sân tennis, qua căng tin rồi qua thư viện. Cô nhớ lại, cô và Lộ Tân Viễn đã từng ngày ngày đi trên con đường này. Vì cô thích ngủ nướng nên anh ấy thường mua sẵn quà sáng để cô vừa đi vừa ăn. Sau đó anh ấy sẽ ở bên cạnh dịu dàng vỗ lưng cho cô. Còn có lúc tan học về, Đốc Mẫn sẽ cùng cô đánh tennis. Trong lúc đánh, cả đám các em thần tượng Đốc Mẫn sẽ lại vây lấy cổ vũ cho anh ấy. Đúng lúc này, chuông điện thoại của cô reo vang. Cô lấy ra nhìn rồi bắt máy. "Chúc mừng sinh nhật." Đầu kia, giọng Đốc Mẫn uể oải vang lên. "Anh chúc cũng muộn quá đấy." Cô lắc đầu "Thế này là vừa ra khỏi vòng tay em nào, rảnh quá nên mới nhớ ra chứ gì". "Em không biết hả, anh cố tình đấy." Đốc Mẫn khẽ ho một tiếng "Anh thích làm người chúc cuối cùng, bọn họ toàn tranh làm người chúc đầu tiên, nhưng người cuối cùng mới là đặc biệt nhất". "Được, vậy-cảm-ơn-anh!" Cô cố tình kéo dài giọng. Đốc Mẫn bật cười, giọng lè nhè "Anh mua xong quà sinh nhật cho em rồi, máy chơi game VR bản mới nhất mà em ao ước, khi nào em về anh mang qua". Cô cười tươi rói "Đốc thiếu gia đẹp trai nhất trên đời". "Hơn Tạ Tu Dực chứ?" "... À thì... vẫn là Tạ Tu Dực đẹp hơn." "... Lòng lang dạ sói!" Cô bật cười "Anh đoán coi em đang ở đâu?". "Hm?" "Ở Đại học H." Đầu kia, rõ ràng Đốc Mẫn đã trầm mặc mấy giây "Em chạy qua đó làm gì?". "Chỉ là muốn về thăm thôi, thật sự... cảm thấy mình già rồi." Cô đứng trước cửa thư viện xoay một vòng "Anh còn nhớ khi xưa trước kỳ thi chúng ta hay tới thư viện làm đề, làm đêm làm ngày đến khi trời sang không". "Nhớ, có một tối em uống kỷ lục tới bảy cốc café, cuối cùng vẫn ngủ gục." "... Anh thật sự rất phiền." "Hahaha..." Đốc Mẫn phá lên cười "Khi nào em về?". "Chủ Nhật." "Được, Chủ Nhật gặp lại, anh tới đón em." Ngắt máy, cô chuẩn bị đi vào trong khu giảng đường. Đi được vài bước, cô bỗng dừng lại, quay người. Chẳng biết từ lúc nào Cù Khê Ngưng đã xuất hiện sau lưng cô. Trong bóng tối, anh mặc đồng phục đặc công, hai chân tách ra, uể oải ngồi trên bậc thềm vườn hoa sau lưng, yên lặng nhìn cô. Lăng Họa giơ tay lên xem giờ. Chỉ còn ba phút nữa là tới 12 giờ, sinh nhật của cô sắp qua, ngày hôm sau đã sắp đến. "Tranh của anh đã được mang đến rồi, tôi nghĩ có lẽ anh sẽ không xuất hiện nữa." Cô đứng nguyên tại chỗ, nói. Ánh mắt Cù Khê Ngưng dừng lại trên chiếc USB nhỏ xíu trên người cô "Em biết tôi sẽ tới". Rõ ràng cô biết anh nắm rõ hành tung của cô trong lòng bàn tay, cô cố tình dụ anh đến đây. Lăng Họa khẽ cười, chầm chậm đi về phía anh, đứng trước mặt anh "Cù Khê Ngưng, có phải từ rất lâu trước kia anh đã gặp tôi rồi không?". "Trước khi gặp ở Berker Palace, trước cuộc gặp dưới khu nhà ở nước A ba năm trước, thậm chí là rất lâu rất lâu về trước anh đã biết tôi rồi phải không?" Anh khẽ ngẩng đầu lên, nhìn cô "Phải". "Khi tôi còn đang học đại học anh đã gặp tôi rồi, đúng không?" Ánh mắt cô bình thản, nhìn thẳng vào mắt anh. "Phải." Giọng anh hơi khàn, biểu cảm cũng vẫn điềm tĩnh như mọi khi. "Cảm ơn món quà của anh." Rất lâu sau, cô nhẹ nhàng quay người, chuẩn bị rời đi. Cô biết rõ, cho dù cô muốn biết mọi duyên phận và khởi đầu, anh cũng sẽ không kể với cô. Còn chưa kịp, cánh tay đã bị anh từ sau giữ lại. Cô không động đậy, cũng không quay lại. Anh bèn kéo thẳng người cô lại, ép cô đứng đối diện mình. Anh bọc cô trong vòng tay mình, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. "Nơi này đều là ký ức giữa em và hắn." Anh bỗng nhiên cất lời bằng giọng không cảm xúc. Lăng Họa sững người rồi nói tiếp "Vậy thì sao?". Anh rướn môi cười "Em quên lúc ở liveshow của Tạ Tu Dực tôi đã làm gì sao?". Cô cười thản nhiên "Lần này anh lại định phủ lấp ký ức của tôi và anh ấy sao?". Anh không nói gì chỉ đứng dậy kéo cô tới một góc không người gần vườn hoa. Ở đó có một chiếc ghế đá nhỏ, xung quanh toàn cây và hoa, một chút gió cũng không có, im phăng phắc. Cù Khê Ngưng ngồi xuống ghế đá, một tay dùng sức kéo cô qua, khiến cô buộc phải ngồi lên đùi anh, giống như lần trước ở khách sạn. Bốn mắt nhìn nhau giữa đêm đen tĩnh mịch, anh nhìn vào mắt cô, giơ tay vuốt tóc cô, vài giây sau, cất giọng khàn khàn "Sinh nhật vui vẻ". Chỉ bốn chữ đơn giản, hôm nay cô đã nghe quá nhiều người nói, cả những phiên bản bằng các thứ tiếng khác nhau của đồng nghiệp ở tòa nhà Chính phủ, cũng có những câu chúc của bạn bè, còn cả những người bạn nhắn tin chúc qua điện thoại... Nhưng không hiểu vì sao, giây phút câu nói này bật ra từ anh, cô lại cảm thấy con tim mình run rẩy. Cô nghĩ, có thể cuối cùng cô cũng đã phần nào hiểu ra tâm trạng phức tạp mấy ngày nay của mình là gì. Do dự, ngập ngừng, chờ đợi, buồn bã, mông lung, giằn vặt... Lúc này đây, khi anh xuất hiện trước mắt, tất cả đều đã có đáp án. Đáp án này đã từng là điều cô không mong muốn. Nói xong câu này, Cù Khê Ngưng nhìn sâu vào mắt cô. Nhíu mày, cô chợt như hiểu ra điều gì "Không lẽ anh định...". Cô còn chưa nói tiếp, anh đã rướn môi, hôn lên môi cô, tay kia chậm rãi lần vào trong vạt áo của cô. Lăng Họa cảm nhận được bàn tay anh thuần thục lần ra sau lưng cô. Anh nhẹ nhàng cởi áo lót của cô, sau đó di chuyển tới dưới xương quai xanh, vân vê, vuốt ve. Cô thấy vậy liền cắn vào môi anh một cái, không mạnh không nhẹ. Cô hơi đẩy anh ra một chút, giơ tay giữ chặt cằm anh, thở không ổn định "Lần này nếu vẫn chỉ muốn làm dạo đầu thì anh có thể cút ngay bây giờ cho tôi". Cù Khê Ngưng nhướng mày, không hề nổi giận vì hành động cợt nhả của cô "Giơ ngón giữa, giữ cằm, em được lắm". "Từ ngày đầu tiên nhìn thấy tôi, anh nên biết tôi là người thế nào." Cô hừ một tiếng, hướng tay xuống dưới, "soạt" một tiếng, cởi phăng khóa quần của anh ra. Anh một lần nữa giữ tay cô lại. "Có làm không?" Cô nhìn thấy một ngọn lửa nhỏ cùng một chút giằng co, do dự thoáng qua nơi đáy mắt anh. Cù Khê Ngưng nuốt nước bọt, vô cùng gợi cảm. "Có làm hay không?" Bàn tay không bị anh giữ của cô như một con rắn linh hoạt quấn vào nơi khóa quần của anh, rồi luồn vào trong. Dục vọng đang dưng bị cắt đứt của cô hôm đó đã hoàn toàn được châm lên. Cho dù cô có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ mình lại dám làm mấy chuyện bại hoại này ngay tại ngôi trường đã học bốn năm trời, một việc làm mà sau này bình tĩnh lại cô sẽ hối hận... Nhưng bây giờ cô không muốn dừng lại chút nào. Cổ họng anh bật ra một âm thanh trầm thấp, một tiếng thở thoải mái. Cảm nhận được sức chống đỡ của anh mỗi lúc một yếu dần, cô nâng người ngả về phía trước, dựa sát vào anh. Vì hôm nay cô mặc váy, nên gần như không cởi đã có thể thoải mái nhẹ nhàng hoàn thành việc này. Mồ hôi trên trán Cù Khê Ngưng rỏ xuống cánh tay cô. Cô nhìn khuôn mặt khao khát dục vọng và chút khống chế cuối cùng của anh, đưa lưỡi, nhẹ nhàng liếm cằm anh, công kích cú trí mạng cuối cùng. "Anh có muốn tôi không?" Một giây sau, đáy mắt anh nổi cơn bão tố. Anh ôm chặt eo cô, ấn cả người cô xuống... ~Hết chương 25~*Lời tác giả Các bạn chỉ cần để lại năm chữ thôi Tang đại vương uy vũ!Tịnh gia có phải bạn tốt số 1 trên đời không? Đại đế mặc áo đặc công có đẹp trai không? Và... Tiểu Họa khi trở thành hồ ly tinh có phải rất gợi cảm không...*Xì poi "Mọi người đều trưởng thành cả rồi, sướng một đêm, ai có được cái lợi của người ấy. Tôi tin rằng chuyện này chẳng có gì thú vị để mang ra làm điểm yếu."
MỤC TIÊU CỦA TÔI, ĐỊNH MỆNH CỦA TÔI Tác giả Tang Giới Thể loại Hiện đại, chính trị, CBCC, nghiệp giới tinh anh, có ngọt có ngược, SỦNG_SẮC, kích thích, nam nữ mạnh mẽ, cá tính, HE. Độ dài 52 chương Tình trạng Hoàn edit. Lần gặp mặt đầu tiên, Lăng Họa giơ ngón giữa với Cù Khê Ngưng. Không trách được, lúc đó cô vừa nhận được lời chia tay của mối tình đầu ba năm đẹp đẽ thơ mộng, còn anh lại đang cố gắng rũ bỏ một cô gái khóc sướt mướt trước mặt mình. Ba năm sau, vào lần gặp thứ hai, Lăng Họa lại giơ ngón giữa với Cù Khê Ngưng. Cũng không trách được, lúc này anh vừa đến nhậm chức tại nơi cô làm việc, thay thế vị trí của người sếp đương nhiệm của cô, cũng đồng nghĩa với việc, gián tiếp làm cô bị mất công việc yêu thích. Cả hai lần, Lăng Họa đều không nhận ra anh, chỉ có anh luôn nhận ra cô từ cái nhìn đầu tiên. Những chuyện diễn ra tiếp sau đó, cả đời Lăng Họa cũng không thể tưởng tượng ra được. Cô vốn làm việc trong Chính phủ, là một người thư ký cần mẫn đạt tiêu chuẩn, chuyên phụ trách sắp xếp lịch trình và công việc cho những nhân vật cấp cao đầy quyền lực. Hơn ai hết, cô hiểu vô cùng rõ ràng từ “ê kip”, một người lãnh đạo bị đẩy đi, đồng nghĩa toàn bộ những người bên dưới của họ cũng đều không thể được giữ lại, không ai muốn nuôi một mầm họa như vậy bên người. Nhưng Cù Khê Ngưng lại dám. Hết sức bất ngờ, anh mời cô trở lại làm việc, còn là làm công việc như trước kia, phụ tá anh như đã từng làm với sếp cũ. Chỉ một động thái này thôi, Lăng Họa lập tức hiểu rằng, người đàn ông này tự tin và kiêu ngạo đến cỡ nào. Nếu là một ai đó khác, chắc sẽ không dám mạo hiểm quay lại, dẫu sao đã từng nắm giữ bí mật của sếp cũ, đối mặt với sếp mới thì dù có làm gì đi nữa cũng sẽ mang tiếng là phản bội, chưa biết chừng sau khi bị lợi dụng xong còn có thể bị diệt khẩu. Thế nhưng đây là Lăng Họa, cô gái xinh đẹp quyến rũ chết người, năng lực công tác siêu hạng và có một điểm cực kỳ giống anh đặc biệt tự tin. Thế nên một thời gian ngắn sau đó, Lăng Họa hoàn toàn chứng minh được cô vô cùng thích hợp làm một phụ tá, còn là phụ tá cho người giỏi nhất. Cù Khê Ngưng cảm thấy hài lòng, tất cả những thử thách và trở ngại anh đưa ra cô đều có thể xử lý ổn thỏa, cho dù là việc công… hay việc tư. Mà cũng trong thời gian đó, Lăng Họa đồng thời cũng hiểu được một phần ông chủ mới của mình, diện mạo bên ngoài cực kỳ thu hút, cuồng công việc thành bệnh, nhưng thỉnh thoảng cũng có chút sơ hở trẻ con. Dần dần, cô cảm thấy, cũng không phải là không sống nổi với ông chủ nổi tiếng dọa người này. Thế nhưng ngay lúc Lăng Họa những tưởng mình sẽ trở thành cánh tay đắc lực của anh, thì anh không sớm không muộn đưa cho cô một thông điệp người xứng đáng ở bên cạnh anh chỉ có thể là một người vừa nhẫn tâm vừa quyết đoán. Lăng Hoạ hoàn toàn hiểu được động cơ và mục đích của anh, cô cũng hiểu được việc mà một phụ tá cần phải làm cho ông chủ của mình, chỉ là những người trước đây chưa bao giờ đẩy cô vào cục diện khó xử như vậy. Lăng Hoạ suy nghĩ thật lâu, khó khăn lựa chọn, cuối cùng quyết định làm theo lý trí. Sự tàn nhẫn của cô khiến Cù Khê Ngưng hài lòng, nhưng ngay khi cô vượt qua được thử thách này, anh lại đẩy cô đi. Lúc này Lăng Hoạ nhận ra, anh đã xem cô là một thanh kiếm của bậc Đế vương, mà anh, chính là ông vua đó. Anh muốn đưa cô đi mài giũa thật bén nhọn, giúp anh diệt trừ tất cả những trở ngại trên đường đi, thay anh lấy máu kẻ địch, giống như anh nói “Cá mập chỉ thích máu”. Đúng vậy, cá mập chỉ thích máu, cho nên anh sẽ không thích cô. Trong lúc bản thân phải xoay vòng bên cạnh anh, từ lúc nào mà chính bản thân Lăng Hoạ cũng không nhận ra, cô đã bắt đầu thích anh mất rồi. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ mang đến cho cô niềm vui nho nhỏ bất ngờ, có lẽ là lúc anh lơ đãng để lộ một chút phụ thuộc trẻ con, hoặc cũng có lẽ là lúc anh dùng những hành động mờ ám để dẫn dụ tình cảm của cô. Chỉ biết rằng, khi Lăng Hoạ nhận ra, cô đã thực sự trầm luân. Nhưng Lăng Hoạ là một người vô cùng lý trí, cô biết thứ tình cảm mà anh dành cho mình không khác với “lợi dụng” là bao, thế nên sau một đêm cuồng nhiệt với anh, Lăng Hoạ cắt đứt sự tơ tưởng của chính mình. Một người năng lực như cô, không bao giờ thiếu người trọng dụng. Lăng Hoạ đến một nơi cách xa anh để làm việc, vì cô biết rằng với vị trí quyền lực của anh hiện giờ, anh sẽ chẳng thể làm gì được. Nhưng cô thật sự không thể ngờ, Cù Khê Ngưng chỉ có thể chịu đựng đúng một năm mà thôi. Trong một năm đó, anh thật sự không đi tìm cô, không làm phiền cô nhưng lại khiến tất cả những người làm việc dưới anh vô cùng khổ sở. Họ chỉ dám nghĩ chứ không dám nói ra, nhưng có lẽ ông chủ… thất tình rồi. Sự thật nghiệt ngã đúng là như vậy. Cù Khê Ngưng nhịn một năm, vẫn không thể lý giải thứ tình cảm hỗn độn rối loạn trong lòng mình là gì. Không phải anh luôn muốn độc thân hay sao? Không phải con đường mà anh vạch ra vốn không có phụ nữ hay sao? Không phải anh chỉ thích quyền lực tuyệt đối hay sao? Vậy thì những nhớ nhung này là gì? Những đau khổ dằn vặt và lo lắng này là gì? Cuối cùng, Cù Khê Ngưng không có cách nào tự tìm ra câu trả lời, đành phải đi tìm người giải đáp. Ngày mà anh đứng trước cửa nhà Lăng Hoạ với 12 món quà, anh đã nói một câu mà cả đời này anh cũng không bao giờ muốn lặp lại nữa, chính là “Món quà thứ 12, chính là anh.” Anh đã đem bản thân mình tặng cho cô luôn rồi, tại sao Lăng Hoạ nhà anh vẫn chưa hết giận? Nói ra cũng thật đáng thương, bậc Đế vương trước giờ cao cao tại thượng nào biết thứ tình cảm phàm phu tục tử kia là gì, đành phải nhờ đám bạn quân sư đầu chó chỉ dạy vài chiêu dỗ vợ, cuối cùng chẳng được tích sự gì, còn khiến anh mất hết cả mặt mũi. Nhưng không sao, Cù Khê Ngưng dù sao chuyến này cũng là đi tìm vợ, cho nên có mất mặt thì dẫn được người về mới là quan trọng nhất. Cù Khê Ngưng là một người có tính tự chủ tư duy rất mạnh, anh dùng cách của mình khiến Lăng Hoạ không có cách nào từ chối được nữa, đành phải theo anh về. Đương nhiên, chuyện sau đó thì không cần nói cũng biết hấp dẫn đến thế nào rồi. Hành trình khiến một người đàn ông lạnh lùng vô cảm Cù Khê Ngưng rơi vào lưới tình vô cùng kích thích. Lăng Hoạ là một cô gái thông minh quyến rũ, cần lạnh lùng sẽ lạnh lùng, cần nóng bỏng có nóng bỏng, phân biệt rạch ròi giữa “hoài niệm” và “còn tình cảm”, nếu có yêu cũng sẽ chân thành dành hết mọi thứ cho người đó, tuyệt không hối hận. Một người xuất sắc như vậy, rất đáng để Cù Khê Ngưng đặt lên trên tất cả mọi thứ. Quyền lực mất đi có thể từ từ xây dựng lại, nhưng tuyệt đối không thể mất em. Em muốn làm thanh kiếm của Đế vương, mà vị vua đó chỉ có thể là anh. Đọc truyện tại
mục tiêu của tôi định mệnh của tôi review